tử của Khổng Tử nói lại: “Ngày xưa đức Khổng coi đàn bà là hạng thấp kém. Thi không biết ngài đặt Mẹ của ngài ở nơi đâu?” Tinh dục là điều quan trọng trong đời sống nhân loại. Con người sinh ra để phát triển khả năng tồn tại. Chắc chắn một người bình thường không ai nghĩ làm tình với cha mẹ hay anh chị em mình. Đời sống tình dục là đời sống phong phú của tất cả mọi loài trên thế gian. Không ai phủ nhận được chuyện nầy như: giống đực gặp giống cái thì cái năng động tâm lý gợi dục được phát triển để được sinh tồn.
Câu chuyện trên viết ra là chúng ta ý thức việc gợi dục là đa năng hữu dụng. Ai cũng có thể bị chi phối trong dục tính, nhưng con người với những suy tư được hiện hữu ba triệu năm về trước, khác hẳn với giống vật, nên con người đã tự làm chủ lấy mình, trên thân xác và tâm linh của mình, Hãy làm tình hết mình với người yêu, vợ chồng, bạn bè. Hãy làm đủ cách đề tìm cảm giác say mê rạo rực. Và hơn thế nữa căn bàn của sự bình an là chúng ta hãy làm chủ những khả năng con người có ý thức trước khi lao xuống vực thẳm.
Vài tuần sau ông Năm mời vợ chồng ông Tám qua chơi. Bửa hôm đó bà Nguyệt làm món bánh xèo. Rau sống đủ cả. Nước chấm thơm ngon. Hai hai ông làm lưng lửng vai chai. Bà Nguyệt và bà Tám là chổ tình thân nên hai người rất vui vẻ cởi mở.
Sau khi ăn uống xong, mọi người lên phòng khách coi nhạc của trung tâm Thúy Nga. Ông Năm mời ông Tám thêm vài ly rượu vang . Hai cha mặt đỏ gay. Mấy bà trong người cũng rân rân vì vài ly rượu ngọt. Không biết hai chả nói gì mà cười lớn như đắt ý. Bà Nguyệt liếc ông Tám nghĩ: ” Thằng cha nầy dê bỏ xừ, dòm cái mặt là biết ngay!” “Nhứt là chòm râu của chả”Bà nghe lòng lâng lâng rạo rực. khoảng một tiếng sau vợ chồng ông Tám từ giã ra về.
Chuông điện thoại reo vang. Bá Nguyệt nhắc điện thoại, có tiếng bên kia đầu giây:”helo! tôi là xếp của ông Năm trong hãng. . . . Vì công việc cần gấp nên nhờ ông đi làm tối nay”Bà Nguyệt quây lại chồng: “Anh. . . hãng anh cần anh nầy!Gì mà thứ bảy lai kêu , ông vừa nhậu với ông Tám đó. . , lái xe coi chừng!”Ông Năm mặt mày buồn xo nói” “Mẹ! Giờ nầy mà đi làm cái chó gì!” nhưng nói xong ông vẫn thay áo quần quây qua vợ nói: “Sorry honey, see you ngày mai OK. . !” ông ra lấy xe lái đi thẳng. . .
Vừa rồi ông bà Tám ở đây. Chồng bà Nguyệt ở đâyMới đó mà mọi người đã đi mất. Bà Nguyệt thu dọn, buồn buồn. Hôm nay bà mặc một bồ đồ lụa ôm sát thân hình đều đặn. Bà nghĩ cho thằng cha Tám lát mắt chơi, cặp mắt của chả nhìn bà hau háu, như muốn ăn tươi nuốt sống làm bà Nguyệt cảm khoái ” Mẹ! thằng cha chết tiệt. !”Tuy nghĩ vậy nhưng người bà cũng rân rân khoan khoái. Một tiếng sau bà thu dọn xong, tắm rửa sạch sẽ lên phòng khách ngồi coi tivi, thì điện thoại lại reo vang: “Helo! ai đầu giây đó, tui là Tám đây. A! chị Năm hả! cho tui nói chuyện với anh Năm. Ồ! Anh Năm đi làm hả!?Xe tui bị hư giữa đường, tui nhờ người ta chợ vợ tui về rồi, tui sẽ lại nhà chị mượn vài món đồ để sửa OK. . . tui lại liền nha!”
Bà Nguyệt mở cửa cho thằng chả vào, cha Tám cười hí hínói: ” Mẹ! đang lái ngon lành xe không chạy được nữa, đúng là số xuôi”Nói xong, không đợi bà Nguyệt trả lời chả đi thẳng ra garage lục lạo gì đó, một lát sau chả trở vào lấm lem, chả bỏ đi mất, khoảng hai mươi phút sau chả trở lại nói: “Xe chạy được rồi! nhưng chị Năm cho tui rửa ráy chút đỉnh nha!” Ông Tám lên lầu vào phòng tắm. Bà Nguyệt lại nghĩ: “Đúng là thằng cha ấm ớ hội tề. . . vớ vẩn, nhà người ta mà chả làm như nhà của chả không bằng!”Ông Tám xuống lầu mặt mày sạch sẽ cười nói với bà Nguyệt: “Chị Năm à! lâu lâu mới có một lần chị đừng buồn tui à nha! À chị có cái gì cho tui uống không?” Nói xong bà Nguyệt chưa kịp trả lời chả phăng phăng lại tủ lạnh lôi ra chai bia, ngồi xuống sofa tu một hơi. Bà Nguyệt hồi nẩy giờ chẳng có một lời nào nhưng nghĩ: “Thằ